Hơn ba thập kỷ theo đuổi điện ảnh, Lee Jung-jae không chỉ nổi tiếng – anh còn là một biểu tượng văn hóa Hàn Quốc mang tinh thần bền bỉ, kiên định và không ngừng đổi mới
Câu chuyện khởi đầu: một chàng trai bình thường, không hề “ngậm thìa vàng”
Trước khi xuất hiện trên màn ảnh với vẻ ngoài lịch lãm và phong thái cuốn hút, Lee Jung-jae từng là một chàng trai trẻ như bao người khác. Anh sinh ra tại Seoul năm 1972, lớn lên trong một gia đình không mấy khá giả và từ rất sớm đã hiểu thế nào là trách nhiệm.

Anh trai anh mắc chứng tự kỷ, nên phần lớn thời thơ ấu, Jung-jae học cách nhường nhịn, quan sát và trưởng thành trong im lặng. Những điều đó – không ồn ào, không hào nhoáng – về sau lại trở thành một phần trong nét diễn rất riêng của anh: điềm tĩnh, sâu lắng và giàu chiều sâu nội tâm.
Hồi sinh viên, Lee làm phục vụ trong quán cà phê. Và thật bất ngờ, chính tại đó, một nhà thiết kế thời trang đã phát hiện ra anh và đề nghị anh thử làm người mẫu. Không ai ngờ được bước ngoặt ấy lại mở ra cả một hành trình làm nghệ thuật kéo dài hơn 30 năm.
Sự nghiệp: không phải một đường thẳng, mà là những khúc quanh đáng nhớ
Lee Jung-jae bước vào làng giải trí từ năm 1993, và chỉ mất hai năm để ghi dấu ấn mạnh mẽ qua bộ phim truyền hình đình đám “Sandglass”. Khi ấy, tỷ suất người xem của phim có lúc lên tới gần 65% – một con số gần như không tưởng, và biến Lee trở thành cái tên được cả Hàn Quốc nhắc đến.

Nhưng không vì thành công sớm mà anh dừng lại. Lee thử sức ở điện ảnh – một lãnh địa khắt khe hơn nhiều – và chấp nhận đóng cả vai chính diện lẫn phản diện. Những bộ phim như “An Affair”, “Il Mare”, “New World”, “The Thieves”, “The Housemaid”… đều cho thấy Lee không ngại làm mới mình, kể cả khi phải đánh đổi hình tượng.

Tài tử sinh năm 1972 không chọn con đường dễ dàng. Anh chọn con đường lâu dài.
Và rồi, sau gần 30 năm diễn xuất, điều không ai ngờ đã đến: một vai diễn trong loạt phim “Squid Game” đưa anh đến với thế giới – theo đúng nghĩa đen.
Khi “Squid Game” khiến cả thế giới phải nhắc tên Lee Jung-jae
“Squid Game” (2021) là hiện tượng toàn cầu, nhưng Seong Gi-hun – nhân vật chính do Lee Jung-jae thể hiện – mới là linh hồn của bộ phim. Một người đàn ông thất nghiệp, khốn khổ, bị dồn đến chân tường… nhưng vẫn giữ được chút nhân tính cuối cùng – đó là kiểu vai rất khó, và không dễ tạo thiện cảm.

Thế nhưng Lee Jung-jae đã làm được. Không chỉ khán giả Hàn Quốc, mà hàng triệu người trên khắp thế giới đã bị cuốn vào ánh mắt hoang mang nhưng đầy tình người của anh.
Vai diễn này giúp anh trở thành nam diễn viên Hàn đầu tiên giành giải Emmy cho “Nam chính xuất sắc trong loạt phim chính kịch” – một cột mốc lịch sử. Anh cũng chiến thắng tại SAG Awards, được mời vào vai phản diện trong series Star Wars “The Acolyte”, chính thức gia nhập hàng ngũ ngôi sao quốc tế.
Đằng sau sự nổi tiếng: một người đàn ông kiệm lời nhưng không ngừng tiến bước
Ít ai biết, Lee Jung-jae là người rất kín tiếng. Anh ít xuất hiện trên truyền thông, không khoe khoang tài sản hay danh vọng. Trong những lần phỏng vấn hiếm hoi, anh luôn nói về công việc nhiều hơn đời tư, và nếu có nhắc đến cuộc sống cá nhân, thì cũng rất nhẹ nhàng và tế nhị.

Hiện tại, anh đang hẹn hò với Lim Se-ryeong – một doanh nhân quyền lực của Hàn Quốc. Họ yêu nhau gần một thập kỷ, âm thầm và tôn trọng lẫn nhau, chưa từng vướng scandal hay ồn ào dư luận.

Về công việc, ngoài diễn xuất, Lee còn là đạo diễn (phim “Hunt” – 2022), đồng sáng lập công ty quản lý Artist Company cùng bạn thân Jung Woo-sung, từng làm kinh doanh nhà hàng và có gu thẩm mỹ rất đặc biệt trong thiết kế nội thất.
Tài sản và ảnh hưởng: nhưng điều lớn nhất anh có, là sự kính trọng
Lee Jung-jae hiện sở hữu khối tài sản ước tính hơn 12 triệu USD – phần lớn đến từ phim ảnh, đầu tư và bất động sản. Anh từng bán nhiều bất động sản tại Seoul với lợi nhuận cao, nhưng chưa bao giờ vướng vào thị phi tài chính. Cuộc sống của anh – xét một cách công bằng – rất thành đạt, nhưng không vì thế mà xa cách hay phô trương.
Thứ mà Lee thật sự sở hữu, và khiến người ta nể phục, không phải chỉ là tài sản. Đó là sự điềm tĩnh, bền bỉ và nỗ lực trong âm thầm – thứ chỉ có thể tích lũy qua thời gian, qua thử thách, và qua cách người ta đối diện với thất bại cũng như thành công.
Lee Jung-jae không phải là một người thích gây tiếng vang. Nhưng mỗi lần anh xuất hiện, người ta đều phải chú ý. Và có lẽ, chính vì không cố gắng để “trở thành điều gì đó”, mà anh lại chạm được vào những tầng sâu hơn: sự tin cậy, sự kính trọng, và sự ngưỡng mộ.
Ở tuổi 50+, Lee Jung-jae vẫn bước tiếp, vẫn làm mới chính mình – trong một hành trình mà ánh đèn sân khấu chưa bao giờ là đích đến cuối cùng.