“Làm thế nào để bạn kết nối với ai đó với máy quay? Đó là một điều khó để giải thích ” DP Joshua James Richards nói về quá trình tạo ra những cảnh quay trong bộ phim Nomadland.
Joshua James Richards đã thật sự thử thách bản thân trong Nomadland, mở rộng vốn kiến thức về điện ảnh của mình và xem liệu khi ghép lại chúng có còn hoạt động hay không. Anh không muốn trở thành người sẽ “cầm tay chỉ việc” ai đó hay cố thu hút sự chú ý vào bộ phim của mình, bởi bản thân cũng chưa chắn chắn và thừa nhận cần một thời gian để xây dựng sự tự tin kiểu đó.
Nomadland tạo nên một bức chân dung hấp dẫn về sự tồn tại của một người phụ nữ lớn tuổi, phải đối mặt với những thay đổi khó khăn trong nền kinh tế mới. Bộ phim được chuyển thể từ một cuốn sách của Jessica Bruder, nó được viết, biên tập và đạo diễn bởi Chloé Zhao. Phim đã giành được nhiều giải thưởng và hiện đang dẫn đầu nhiều hạng mục đề cửa tại Oscar 2021, bao gồm Quay phim xuất sắc cho Joshua James Richards.
Nomadland đánh dấu lần hợp tác thứ ba giữa Chloé Zhao và nhà quay phim Joshua James Richards, sau Songs My Brother Taught Me (2015) và The Rider (2017). Trước đó hai người đã gặp nhau tại Trường Điện ảnh NYU và đã làm việc cùng nhau kể từ đó.
Joshua James Richards nói: “Có một mối liên kết được hình thành chỉ thông qua sở thích của chúng tôi và những gì chúng tôi bị thu hút trực quan”.
Sau đó, cả hai và những người cộng sự của mình đã dành rất nhiều thời gian để đi du lịch miền Tây nước Mỹ, đặc biệt là Nam Dakota, nơi họ thực hiện hai phim điện ảnh đầu tiên. Giống như Nomadland, cả hai bộ phim đều chọn những người lần đầu thể hiện cảm xúc trước máy quay, mô tả những câu chuyện lấy bối cảnh là cảnh quan rộng lớn của miền Tây.
Có một cảnh long take khi nhân vật Fern đi bộ, khi cô ấy lần đầu đến Rubber Tramp Rendezvous (RTR) – nơi tập trung rất nhiều những người lang thang. Phân cảnh nổi bật trong phim. Joshua James Richards đã nói về phân cảnh này:
“Đó là một cú máy tracking theo nhân vật, sau đó di chuyển theo và tiếp tục theo sát cô ấy. Đối với tôi, mọi thứ bắt đầu khi Fern bắt đầu mở cửa. Làm thế nào để bạn đưa khán giả đến đó? Và họ sẽ cảm thấy như thế nào khi đặt chân đến một nơi xung quanh là những người xa lạ? Đồng thời cũng thể hiện được việc Fern nhận ra có cộng đồng trên đường. Mặt trời mới bắt đầu ló dạng trên những ngọn đồi, cảm giác như một sự thức tỉnh nào đó.”
Phóng viên: Nó giống như một khoảnh khắc hoàn toàn tự nhiên, nhưng chắc hẳn đã có rất nhiều sự chuẩn bị trước đó. Sự cân bằng giữa kế hoạch và việc tự khám phá là gì?
Joshua James Richards: Cảnh quay đó đã được định trước khá rõ ràng. Trên thực tế, đó là một trong những cảnh mà Chloé Zhao đã nghĩ đến từ rất sớm để ghi lại cảm giác của RTR. Tôi đã làm việc với Elizabeth Goddard trong bộ phận thiết kế mỹ thuật. Chúng tôi đã vẽ một bản đồ về nơi mà mỗi chiếc xe tải nên đi để tạo ra độ sâu mà chúng tôi muốn. Đó là kế hoạch rất chặt chẽ. Chúng tôi chỉ có thể thực hiện một lần.
Phóng viên: Bạn nói rằng Chloé đã nghĩ đến cảnh quay. Cô ấy có nói cụ thể về cách các hình ảnh nên được thể hiện trên khuôn hình không?
Joshua James Richards: Cô ấy rất tin tưởng vào cách lựa chọn khuôn hình của tôi. Rất hiếm khi quá cụ thể về khung và bố cục chính xác. Cô ấy thích trường phái Cassevetes hơn trong việc tạo ra môi trường và đặt máy quay vào đó. (Trường phái Cassevetes: kết hợp ngẫu hứng với việc sử dụng máy quay với bối cảnh để tiết lộ sự thật hoặc làm nổi bật các chủ thể ẩn sau thực tế tồi tệ).
Nhưng đồng thời, tôi rất vui khi Chloé Zhao là một đạo diễn quan tâm đến ánh sáng và thời gian trong ngày như tôi, nếu không muốn nói là nhiều hơn. Cô ấy có những ý tưởng rất cụ thể về thời gian trong ngày mà cô ấy muốn mọi thứ diễn ra. Cô ấy suy nghĩ rất trực quan theo nghĩa đó.
Joshua James Richards: Bạn cần một đạo diễn tôn trọng cảnh quan và ánh sáng, như cách mà Terrence Malick hay Chloé Zhao làm. Nó có chút đáng sợ, giống như: chúng ta phải đạt được điều này! Nhưng khi bạn hiểu được điều đó, thì đó chính là điều kỳ diệu. Những điều tự phát này xảy ra với chúng ta hoặc khi có cảm giác như vũ trụ đang phù hợp với bạn.
Đó gần như là những gì diễn ra trong cuộc sống, một dạng tai nạn đặc biệt xảy ra mà bạn không bao giờ ngờ tới hoặc có thể lên kế hoạch. Tôi xem nó giống như một loại chuyển động của điện ảnh, một triết lý hay ngôn ngữ của điện ảnh, hơn là một thẩm mỹ. Tôi bị thuyết phục bởi điều đó và đây là cách tôi muốn làm phim trong suốt quãng đời còn lại của mình.
PV: Có vẻ như trong Nomadland và The Rider, bạn tập trung nhiều vào công việc, những gì mọi người làm để kiếm sống.
Joshua James Richards: Chloé Zhao thực sự muốn nói rõ về việc thể hiện công việc. Thật hấp dẫn khi xem mọi người làm việc, phải không? Cô ấy ảnh hưởng từ phong cách của Vương Gia Vệ, cô ấy thích xem mọi người ăn trong phim. Cô ấy là người châu Á. Tất cả thực phẩm, các mùa và ngày của họ được phân thành bữa ăn và những gì họ sẽ ăn. Chloé thích khám phá tính cách nhân vật thông qua những điều này và thông qua việc xem công việc mà mọi người làm.
Bạn đi vào khu trung tâm và đây là những người làm việc chăm chỉ nhất mà bạn sẽ gặp. Trong phần lớn thời gian, họ không thực sự nghĩ về việc bản thân xuống dốc. Họ đang suy nghĩ về cách họ sẽ vượt qua một ngày, từ ngày này sang ngày khác. Và đây là những công việc mà mọi người đang làm, điều quan trọng là phải thể hiện điều đó.
PV: Cảnh bên làm việc trong trung tâm Amazon đã được hé lộ.
Joshua James Richards: Giống như Andreas Gursky (được biết đến với kiến trúc khổ lớn và các bức ảnh màu phong cảnh, thường sử dụng điểm nhìn cao trong hầu hết các bức ảnh của mình), có một bộ phim tài liệu tuyệt vời về anh ấy, anh ấy chụp những bức ảnh rộng lớn về những nhà máy tương tự ở Trung Quốc chẳng hạn. Cá nhân dường như bị mất trong không gian thương mại này.
Tôi đã có nhiều hạn chế cho những gì tôi có thể làm ở đó. Amazon thật tuyệt vời, nhân viên thực sự đã giúp đỡ rất nhiều. Nhưng tôi chỉ có máy ảnh và chỉ có thế. Ánh sáng bạn đang nhìn thấy, đó chỉ là tất cả những đèn LED mà họ có ở đó.
PV: Bạn đã sử dụng những thiết bị gì trong phim?
Joshua James Richards: Chúng tôi đã có một máy quay Alexa Mini trên gimbal Ronin 2 và sau đó chúng tôi có thêm một Alexa Amira trên Rig (một bộ khung hỗ trợ) hoặc trên vai tôi. Chúng tôi sử dụng ống kính Zeiss Ultra Primes, chủ yếu là góc rộng, không dài hơn 35mm.
Ánh sáng, chúng tôi có tất cả các loại thiết bị ánh sáng khác nhau, mattes, gậy bóng Stick, một vài bóng đèn tròn, các dải băng LED. Thông thường tôi đã sử dụng ánh sáng thực tế. Bao gồm tất cả các ánh sáng của khu cắm trại, đặc biệt là đối với những phân cảnh của nhân vật Fern, thì dùng các dải băng LED bó lại bên trong một thiết bị cắm trại bình thường.
- Lee Isaac Chung phác thảo nên Minari dựa vào 80 ký ức tuổi thơ
- Dự đoán kết quả Quay phim xuất sắc nhất của Oscar 2021